20/10/11

Con gái "vác cưa", tại sao không?


Ai bảo con gái thì không có quyền “vác cưa”. Tớ đã làm như thế, và có được một tình yêu tuyệt đẹp đấy!

“Hiệp 1”: Làm quen
 

Anh ấy là anh trai của nhóc bạn tớ. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy đón nhóc bạn ở cổng trường, tớ đã thấy trái tim mình… "nhảy Tango". Chưa đầy 1 phút sau, tớ đã tự nhủ: “À, thế là mình đã tìm ra “chàng hoàng tử mơ ước” rồi đấy!

Để làm quen với anh ấy không có gì là “khó nhằn” cả (là anh của bạn tớ cơ mà), nhưng điều tớ muốn lại là một ấn tượng thật mạnh mẽ cơ!
Tớ đã thử làm theo… phim Hàn Quốc, nghĩa là “bất ngờ” giáp mặt anh ấy ở mọi lúc mọi nơi, thậm chí “vô tình”… đâm vào xe anh ấy. Nhưng thật tiếc, mọi chuyện chả có "tí tị tì ti" tác dụng nào cả. Và tất nhiên là tớ phải đổi chiêu thôi!

Qua nhóc bạn, tớ biết sở trường của anh ấy là bóng đá và máy tính. Một kế hoạch hay ho được nảy ra, dựa trên cả hai sở trường ấy.

Nhóc bạn tớ thủ thỉ: “Anh à, cái Linh, bạn thân của em bị hỏng máy tính mà chẳng biết nhờ ai cả, anh giúp nó nhé”. Lưỡng lự một lúc, anh ấy gật đầu. Hura, anh ấy còn… đến tận nhà tớ nữa chứ.

Vừa theo dõi anh ấy cắm cúi, tớ vừa buôn chuyện với anh ấy. Tớ hỏi về đội bóng MU anh ấy yêu thích, và các cầu thủ, các trận đấu gần đây… Chúng tớ có đề tài, nên nói chuyện cực sôi nổi và hợp “gu”. Trước khi về, anh ấy còn tặng một câu nói khiến trái tim tớ muốn… tan chảy: “Em là cô gái hiếm gặp đấy. Anh rất thích nói chuyện với em”. He he, “hiệp 1” toàn thắng nhé!

Bài học tớ rút ra là: Chẳng cần cao siêu hay lãng mạn như… phim, chỉ cần chịu khó “tìm hiểu” về anh ấy một chút thôi, là okie ngay đấy! Hãy nhớ, “Đồng minh” cũng là một phần không thể thiếu của thành công nhé!

“Hiệp 2”: Tấn công
 

Tớ bắt đầu chat với anh ấy, thi thoảng “hối lộ” nhóc bạn, hẹn giờ để tớ gọi điện, còn nhỏ thì… xúi anh ấy nghe. Thế là “tám” được một lúc. Tớ cũng hay đến nhà chơi với nhỏ bạn, nhưng thực ra là… một công đôi việc.
Bởi chăm chỉ “tìm hiểu đối phương”, nên tớ luôn có chuyện để nói. Anh ấy cũng đáp lại rất nhiệt tình, và bắt đầu chia sẻ với tớ những chuyện hơi “riêng tư” của anh ấy.

Nhưng thật không may, một “sự cố” lớn xảy ra. Anh ấy kể cho tớ nghe về một người con gái khác mà anh ấy rất… thích. Đó là một tình yêu đơn phương, kéo dài hơn ba năm rồi. Mọi chuyện dường như sụp đổ đối với tớ. Cứ tưởng rằng: “Ôi, thế là hết”.

Nhưng thật may là nhỏ bạn đã “khích” tớ thế này: “Kém thế, đã bỏ cuộc rồi sao?”. Và không thể để bị mang tiếng… kém cỏi, tớ lại tiếp tục “chiến dịch trái tim của mình”.

Qua những cuộc nói chuyện, anh ấy kể với tớ rằng “chị ý” yêu người khác rồi, và anh ấy rất buồn. Tớ thì lúc nào cũng sẵn sàng lắng nghe anh ấy kể mọi chuyện, an ủi và động viên anh ấy hết lòng. Còn không bao giờ quên những hành động quan tâm đến anh ấy, dù nhỏ nhặt nhất, cũng như thỉnh thoảng tặng anh ấy một chú Vịt biết… hát. Để anh ấy luôn vui vẻ, bất ngờ và… cảm động nữa chứ!

Dần dần, “tín hiệu tốt” bắt đầu xuất hiện. Nhỏ bạn cũng “dò hỏi”, và anh ấy thừa nhận… thích thích tớ rồi!

“Bí kíp” bỏ túi: Kiên trì và chân thành, chẳng trái tim nào lại không “rung rinh”!

“Hiệp 3”: Kiêu!

Khi biết chắc anh ấy “có gì” rồi, tớ bắt đầu… xoay 180 độ. Nếu như trước đây, tớ chủ động fone, hay buzz anh ấy khi online, thì bây giờ tớ “lờ lớ lơ” anh ấy. Và anh ấy trở thành người chủ động ngược lại, anh ấy “thú nhận” rằng: “Không nghe điện thoại, không chat với tớ, anh ấy thấy… thiếu thiếu và nhớ nhớ”! Tớ bắt đầu tỏ ra… bí hiểm, thỉnh thoảng tỏ ra “tâm trạng”, buồn buồn một chút, hay vu vơ viết blog về một anh chàng… đẹp trai nào đó. Anh ấy rất tò mò, và tất nhiên là không ngừng “tìm hiểu tất tần tật" mọi thứ - liên – quan – đến – tớ rùi!
Anh ấy quan tâm đến tớ rất nhiều, làm mọi thứ khiến tớ vui vẻ và bất ngờ. “Cái cưa” đã chuyển hướng hoàn toàn. Là anh ấy đang… cưa tớ, he he.

Cuối cùng, điều tớ mong đợi nhất cũng đã đến, anh ấy nói chắc nịch rằng: “Anh yêu em”, tớ thì còn biết làm gì khác ngoài… gật đầu cơ chứ? Một cái kết đẹp như cổ tích nhé!

Tớ đã “cầm cưa” và có được tình yêu của mình như thế đấy. Trong tình yêu, điều quan trọng không phải là con trai, hay con gái “vác cưa” “tấn công”, mà là ở chỗ bạn có đủ tự tin, đủ kiên trì, và đủ yêu thương để tạo nên tình yêu cho mình hay không thôi!

2 nhận xét: