26/4/12

Thơ sưu tầm

Đêm...
Đêm cứ lặng yên trôi xa mãi
Trôi trong nỗi nhớ với u sầu
Bao tháng ngày qua ta chờ đợi
Đợi trong vô vọng và hư không
Đêm xuống mang theo từng kỷ niệm
Mang theo ký ức lúc bên người
Đêm nay lặng lẽ mình ta đó
Cùng với nỗi sầu mực mồng tơi
Đêm trôi qua đi trong vô vọng
Mong chờ hạnh phúc cũng bằng không
Vì người đổi thay ta nào biết
Ngỡ như tiếng sóng ở trong lòng
Đêm sẽ trôi qua bình minh đến
Mang theo tia nắng ấm trong đời
Cho ta thêm chút ân
tình cũ
Dẫu biết chờ người đến mãi thôi





Tôi yêu em
Chẳng biết tự khi nào tôi đã yêu em
Yêu tha thiết tự buổi đầu gặp gỡ
Lúc xa cách trong lòng xao xuyến nhớ
Mang dáng hình em gửi giữa cơn mơ.
Vẫn biết rằng em chẳng phải của riêng tôi
Nên tôi giấu một nỗi buồn thầm lặng
Và mỗi lần ban đêm mình thức trắng
Tiếng thở dài trăn trở về nhau.
Yêu da diết yêu chân thành là thế
Tự trái tim tôi sẽ nguyện suốt đời
Em không đến cho hồn tôi sóng lặng
Tình đơn phương tình vẫn dạt dào.
Vắng em rồi tôi mới hiểu vì sao
Lòng lạnh giá giữa cuộc đời gió lộng
Chẳng thể trách tình em không rộng mở
Mà trách mình không dám ngỏ cùng em.
Tình yêu đến cuộc tình cay đắng
Người không yêu tôi vẫn rất yêu người
Và dẫu rằng chỉ đến thế mà thôi
Vẫn trân trọng giữa nỗi niềm xa vắng
Bởi đơn giản tình yêu tôi là nắng
Soi vào em một nửa trái tim mình.


EM ĐI RỒI
Em đi rồi còn mình ta ở lại
Lối đi về lẻ bóng chỉ mình ta
Cũng con đường ngày xưa mình chung bước
Mà sao giờ ta lạ lẫm bước chân
Em đi rồi còn ta với hoài niệm
Của một thời nồng thắm tình say
Lúc còn yêu em nói mình sẽ mãi
Đi bên nhau đến đoạn cuối cuộc đời
Em đi rồi tình giờ là kỷ niệm
Kỷ niệm buồn khắc khoải mãi trong ta
Em đã liệm tình ta dưới nắng chiều
Không nhắn nhủ, không một giọt nước mắt
Em đi rồi sẽ không còn trở lại
Bên kia trời em hạnh phúc bên ai
Ta với bóng trong căn phòng quạnh quẻ
Gối kỷ niệm ta mộng mị về em
Em đi rồi không còn bên ta nữa
Ta sẽ quên em hình bóng ngọt ngào
Ta đêm gửi đắng cay miền quá khứ
Để đêm buồn ta khỏi gọi tên em.




EM CÓ BIẾT
Em có biết tình anh là trái chín
Rất đậm hương và rụng biết bao giờ
Em không hái không nhìn không ngửi
Em vô tình mà lướt bước qua.
Em có biết tình anh là ánh mắt,
Luôn bên em mỗi lúc em buồn
Có bao giờ em tự hỏi tại sao?
Sắt đá cũng phải cúi đầu khi anh tới.
Em có biết tình yêu là mật ngọt
Nó ăn mòn đục thủng cả tim anh
Nhưng anh không biết tình em là chi hết
Anh chỉ biết mình hạnh phúc bên em.
Em có biết ngày mai em sẽ chết
Nhưng trong tim anh em mãi vẫn còn
Sống là hạnh phúc, chết bên em mãi mãi
Đến bao giờ em hiểu được tình anh?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét