15/12/11

Sống chậm lại hay bước thật nhanh


Mỗi khi có chuyện không vui...nó lại tự hỏi mình...nên sống chậm lại hay bước thật nhanh về phía trước ....Cái câu hỏi dường như chẳng bao h có đáp án nào hoàn hảo...
   Bước thật chậm...để cảm nhận những phút giây của cái gọi là "thời sinh viên"...
   Sống chậm lại...để níu giữ những phút giây, những kỷ niệm thời thơ ấu...
   Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để nhận ra điều gì là thực sự cốt lõi, điều j chỉ là thoáng qua....
    Chậm lại...để nhìn lại, chậm lại để nhanh hơn....
    Giữa guồng quay vô tận của thời gian, áp lực của cuộc sống, của học tập...người ta bắt đầu thấy mệt mỏi và ngột ngạt....Chính lúc ấy, ngta thấy mình phải sống thật chậm...
    Giữa lúc mọi người đang kêu gọi mỗi chúng ta phải "sống gấp", "sống lướt"...phải như Xuân Diệu: "nhanh lên chứ, vội vàng lên với chứ" thì chậm lại...như kéo ta bước chậm lại, đưa ta về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy nghĩ....suy nghĩ về tất cả những chuyện đã đang và sẽ diễn ra trong cuộc sống, suy nghĩ về cách nhìn nhận của mình với mọi chuyện ra sao...suy nghĩ về tất cả....Bước từng bước thôi và:
....nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, để cảm nhận ý nghĩa của cuộc sống....
....im lặng, chỉ vài phút thôi, để lắng nghe những điều kỳ diệu từ cuộc sống....
....chỉ một mình, chỉ vài phút thôi, để hiểu thêm về chính bản thân mình....
Nhưng số-ng chậm có thật sự là tốt không khi mà.....
......Dòng chảy của cuộc sống vẫn tiếp tục, cuộc chạy đua không có đích với thời gian vẫn hiện hữu....
.....Khi tất cả mọi người đang hối hả thì mình dừng lại....tụt lại mãi phía xa....
.....Khi bước chậm thì nỗi đau vẫn còn đó, vẫn không sao quên được.....
.....khi cuộc sống là ko chờ đợi....
Làm gì đây cho cuộc sống không còn là vô nghĩa! Làm j đây để những ngày tháng sau không hối hận! Biết làm j cho những phút giây tẻ nhạt trôi thật nhanh...làm j khi những điều mình mong muốn chẳng bao h thành sự thực...Phía trước là cả một quãng đường đầy thử thách,,,nó phải làm sao để vượt qua.....
   Những lúc như thế này, sống như Nguyễn Thanh Bình:
…tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy tình đời tình người lấp lóe bên tôi .....
....Hay "vội vàng" như Xuân Diệu:
Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

1 nhận xét:

  1. CÓ MỘT BÀI RẤT HAY. EM HÃY ĐỌC THẬT KỸ NHÉ!

    Tình yêu...

    Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
    Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

    Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

    Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

    Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

    Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

    Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

    Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

    Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

    Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

    Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

    Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

    Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

    Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.

    Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.

    Khi bạn sinh ra đời, bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.

    Read more: http://viyeu.info/Hay-doc-khi-ban-that-tinh/#ixzz1gcG0B9dp

    Trả lờiXóa