6/1/12

hạnh phúc rất gần


Câu chuyện về hai mối tình nảy mầm từ những cảnh đời côi cút...
Năm 15 tuổi chị học thêu, làm nghề này cho đến năm 29 tuổi chị vào Nhà máy thuốc lá 27-7 làm công nhân. Tại đây chị gặp anh Phùng Văn Nhảy, cùng tuổi với chị. Anh Nhảy quê Vĩnh Long, cũng bị di chứng sốt bại liệt. Anh lên TP làm công nhân tại nhà máy thuốc lá.
Những ngày đầu sau lễ cưới, anh chị thuê nhà trọ. Biết anh Nhảy còn người mẹ già trên 90 tuổi ở Vĩnh Long, chị Phương khuyến khích anh về quê rước mẹ lên TP sống cùng hai vợ chồng. Năm 2004, một người quen cho anh chị mượn 60 triệu đồng mua miếng đất, xây ngôi nhà 40m2 ở ấp 6, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn, TP.HCM.
Hằng tháng hai vợ chồng công nhân chắt mót trả góp tiền mượn mua nhà...
Hai vợ chồng phụng dưỡng mẹ rất chu đáo. Năm 2001, bé Phùng Phương Thanh ra đời. Năm 2007, anh chị có thêm bé Phùng Thanh Bình.
Chị Phương đi đâu cũng cần cây nạng, anh Nhảy bước chân có khá hơn nên cáng đáng phần lớn công việc gia đình. Chị Phương kể về chồng: “Ảnh hiền lắm, rất có hiếu với mẹ, biết yêu thương vợ con”.
Các con chị khoe với chúng tôi những bức tranh tô màu, những bài học được điểm 10 trong lớp. Hỏi anh Nhảy về vợ mình, anh nhìn chị Phương âu yếm, rồi nhìn mẹ: “Thấy không khí gia đình tui đầm ấm là biết rồi, không cần phải kể”.
Chuyện tình của chị Phạm Thị Ngọc Oanh, (37 tuổi) và anh Phạm Quốc Thắng (35 tuổi) còn cảm động hơn.
Chị Ngọc Oanh bị sốt bại liệt, lớn lên tại Trung tâm Bảo trợ trẻ em mồ côi tàn tật. Anh Phạm Quốc Thắng quê ở Vũng Tàu. Anh Thắng trông khá đẹp trai, cao ráo. Một phụ nữ ở Vũng Tàu yêu anh, muốn làm vợ anh. Anh không yêu người phụ nữ này nên lên TP.HCM, làm công nhân tại Nhà máy thuốc lá 27-7.
Năm 1999, chị Oanh và anh Thắng gặp nhau. Năm 2003, cả hai mượn tiền làm một đám cưới nhỏ, rồi vay mượn thêm tiền mua một miếng đất cất ngôi nhà nhỏ 40m2 cũng tại ấp 6, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn. Rồi bé Quốc Huy ra đời. Năm năm sau, gia đình có thêm bé Diễm My.
Kể về chồng, chị Ngọc Oanh nói: “Ảnh rất yêu thương vợ con. Ảnh còn có một tấm lòng nhân hậu. Biết đứa bé nào mồ côi, bị bạo hành, bằng mọi cách ảnh tìm cho đứa bé một ngôi nhà mở hay một nơi nương tựa”.
Chị Ngọc Oanh và chị Lan Phương là bạn bè cùng lớn lên trong Trung tâm Bảo trợ. Họ hùn tiền mua miếng đất và chia nhau ở. Lan Phương ở phía trước, Ngọc Oanh sống đằng sau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét