6/1/12

Thương từ cuộc chat thương đi



Tôi quen T. khi còn là cô bé teen học phổ thông. Cuối năm lớp 11, tôi có sở thích lướt các diễn đàn mạng. Không nhớ rõ thế nào mà tôi và T. có nick của nhau. Tôi vốn dĩ không tin vào những mối tình ảo. Nhưng với T. thì khác...
Từ những lời chào hỏi đầu tiên, tôi đã cảm nhận ở T. sự chân chất, thân thiện, mộc mạc của con người miền Nam. T. hay kể tôi nghe về cách trồng lúa, bắt cá, những sở thích... T. hỏi tôi ngày sinh và thật bất ngờ, trong ngày đặc biệt ấy tôi nhận được món quà của một người bạn chưa hề gặp nhau và đang ở một nơi rất xa: chiếc thuyền ốc và tấm thiệp.
Lúc nhận quà tự nhiên tôi thấy trái tim mình xao động. Rồi tình cảm diễn biến thật tự nhiên. Một hôm T. nói lời thương tôi, tôi nhẹ nhàng đồng ý nhưng không nghĩ tình cảm sẽ tiến thêm vì chúng tôi ở cách xa nhau cả trăm cây số.
Từng ngày cứ thế trôi. Một buổi tối, khi đang chìm vào giấc ngủ trong tiếng nhạc của đài phát thanh, bỗng tôi nghe phát thanh viên đọc số điện thoại của tôi và lời nhắn: "Tớ nhớ và yêu ấy nhiều lắm!''. Trái tim tôi muốn vỡ tan khi hạnh phúc tràn về. Chưa một ai dành cho tôi tình cảm chân thành như vậy nên tôi bắt đầu có lòng tin vào mối tình ảo và nhen nhóm hi vọng. 
Năm học 12 đến, tình yêu của chúng tôi thêm gắn kết, song tôi vẫn không thể không tủi khi dịp Valentine hay lễ tết không có người thương bên cạnh. Đứng trước cảnh cửa đại học, đứng trước thềm đại học, chúng tôi động viên nhau học tập, kể nhau nghe những kỷ niệm lên lớp, bạn bè, dự định tương lai... và hẹn nhau cùng trúng tuyển đại học.
Cuối cùng mục tiêu ấy cũng hoàn thành. Ngày gặp nhau giữa Sài Gòn, chúng tôi mừng mừng tủi tủi sau bao ngày chờ đợi. Cảm nhận được giá trị của hạnh phúc khi có thể thường xuyên gặp gỡ người thương, chúng tôi càng cố gắng học tập và không ngừng nghĩ về tương lai với mái ấm nhỏ, công việc ổn định...
Qua bao thử thách tôi càng yêu T. hơn. Internet là thế giới ảo nhưng tình cảm chúng tôi dành cho nhau là thật, sự đồng điệu giữa hai con tim là rất thật... Cảm ơn thế giới mạng cho tôi tìm thấy một nửa yêu thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét