5/9/11

Thơ tình học trò


Thơ Thời Áo Trắng

     Phút Chia Tay
Tác Giả: Phiên Vũ
Cô bạn gái dễ thương rưng mắt khóc
Vội chép vào trang lưu bút đôi câu
Và thằng bạn tính hay đùa hay dóc
Cũng không sao ngăn chặn nỗi niềm đau

Bao thương mến chẳng sao bày tỏ hết
Trong phút giây tạm biệt mái trường quen
Tay nắm tay mắt nói lời tha thiết
Rồi chia xa khi phượng rớt bên thềm

Cô bạn ấy hạ nay là hạ cuối
Thằng bạn thân còn theo đuổi bút nghiên
Còn hay mất ai cũng đều tiếc nuối
Thuở học trò mơ mộng dễ gì quên...

 Sinh Nhật
Thắp lên một ngọn nến
Mừng sinh nhật của mình
Hay thắp vì sao lớn
Giữa bầu trời lặng thinh?
Mười sáu lớn chưa nhỉ
Hay cứ mãi giận hờn?
Tối có về mộng mị
Những... bánh xèo to hơn?

Mười sáu như chú bướm
Bay đi khắp vườn hoa
Hoa cúc này nở sớm
Nhưng thôi, đậu hoa cà.

Ngày sinh nhật mười sáu
Rũ xuống mấy vần thơ
Cất công ngồi nguệch ngoạc
Để tặng cho... "gã khờ".


Tâm Sự
Tác Giả: Võ Viết Lập
Cánh Phượng đầu tiên đã nỡ hồng
Mùa hè lại đến, "ấy" buồn không?
Năm nay nữa là năm cuối cấp
Không biết "người ta" có bận lòng?

Riêng tôi lòng bỗng thấy nao nao
"Người ta" đăng ký thi trường nào?
Bao lần ngập ngừng không dám hỏi
Lỡ "người ta" giận biết làm sao?

Sáng nay trường đã bán hồ sơ
Mua tặng "người ta" và bất ngờ
Vì sẵn dịp này tôi mới biết
"Ấy" thi cùng trường, thật như mơ!

Bước đường đại học lắm chông gai
Không biết "còn" ai, biết "mất" ai?
Mong "ấy" và mình cùng thi đậu
Cùng học chung trường để... sánh vaị

Giận Nhau
Tác Giả: Nguyễn Xuân Huy
Hôm nọ em biếng học
Khiến cho anh bất bình
Kẽ đánh em cái thước
Vào bàn tay xinh xinh.

Anh nhiếc em "biếng lười ".
"Rắn mặt" cùng "Khó dạy"
Rội lệ em chan hòa
Rồi lòng anh tê tái...

Giận anh, em ủ rũ
Từ hôm đó mà đi
Anh hỏi, em không đáp,
Anh cười, em ngoảnh đi.

Chơi "đi trốn đi tìm",
Em không chơi với nữa,
Khăn đào em đang thêu
Cho anh, em bỏ dở

Hôm nay em đã cười
Nũng nịu đến "xin lỗi"
Được thể anh làm cao:
"Sao em không giận mãi?"

Ngày Xưa
Tác Giả: Bích Thủy
Em đã về đây anh có hay?
Sân trường lá rụng bước em say
Vắng nhau đã mấy mùa vôi trắng
Nắng nhẹ mà sao mắt vẫn cay

Em đứng bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Gió trở mình con sâu nhỏ ngoi lên
Chiều sắp tắt tình ơi còn hắt nắng
Và ngày mai... mùa thu hay sang đông?

Anh đứng đó mơ màng bên bục giảng
Em bâng khuâng cắn bút nghĩ thơ tình
Này xưa ấy thả hồn mây qua cửa
Vương tim em bài hát của ai buồn

Ngày xưa ấy ai đùa : hoa khôi lớp
Gieo lòng em rừng xa xuyến mưa tuôn
Ngày xưa ấy em còn thơ dại quá
Chưa biết nghe tình khúc của ve sầu

Anh cũng thế sao ơ hờ cao ngạo
Quên ngắm mùa son hoa phượng năm nào

Ôm mặt khóc em tạ từ dĩ vãng
Lá mùa nay rơi nhẹ xuống vai gầy
Em thảng thốt! Bàn tay nào rất nhẹ
Anh ở đâu chốn ấy co 'vui đầy?


Mối Tình Đầu
Tác Giả: La Lan
Mười sáu tuổi, bé bước vào trung học
Hồn ngây thơ như áo trắng mới may
Bước lúng túng trong hai tà lụa mỏng
Tóc ngang vai, bé bước nhẹ vào đời
Lần đầu tiên, bé bước vào trường mới
Lớp hông quen, bạn cũng lạ quá chừng
Ai cũng yên, ngồi nhìn lén từng người
Mắt gặp mắt, cùng nhoẽn cười bẽn lẽn

Lớp học mới đông tới hơn năm chục
Con trai nhiều, trông dể sợ quá đi
Chỉ mười hai cô gái nhỏ nhu mì
Ngồi khe khẻ hỏi tên nhau làm bạn

Năm học đầu trôi qua trong bình thản
Mười hai cô giờ thành nhóm tiểu yêu
Cùng đùa vui, cùng chạy giởn mổi chiều
Bài ít nhớ, tựa film thì hết ý

Năm thứ hai, bé đã vào mười bảy
Ðã bắt đầu biết suy nghỉ vẫn vơ
Trong giờ học len lén tập làm thơ
Biết vuốt tóc khi anh ta nhìn trộm

Chàng giỏi lắm không bao giờ trốn học
Toán tài ghê chẳng biết bí là gì
Chẳng hiểu sao chàng làm chuyện thiệt kỳ
Cứ mượn vở, mượn bài sau lớp học

Mổi khi trả, đều liếc nhìn mặt bé
Miệng lầm bầm không hiểu nói chuyện chi
Tay run run, mặt tái mét hết hồn
Nhìn thấy ghét, người gì vô duyên lạ

Mổi cuốn vở mà chàng ta mang trả
Ðều kèm theo một mẫu thơ tình
Của những nhà thi sỉ lừng danh
Yêu với nhớ, chép đầy trên giấy mỏng

Rồi một bửa, bà cô sao gắt gỏng
Bắt kiểm tra lịch sử đầu giờ
Biết tính sao cho thoát khỏi bây giờ
Bé cúi mặt... đành trổ tài lật vở !

Vừa hồi hộp, vừa thêm phần mắc cở
Thử liếc nhìn coi hắn có thấy không?
Buồn cười ghê chàng cũng thiệt là tài
\"Quay phim\" sử còn nghề hơn cả bé

Chợt trông thấy bé nhìn chàng chăm chú
Hắn ngước nhìn mặt đỏ thật tội ghê
Bé phì cười ra dấu chẳng hề chi
Rồi từ đó.... thơ tình hai đứa đọc



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét