14/11/11

Một số bài thơ hay

Tôi thích em rồi cô bé ơi
Xin đừng chạy trốn mối tình tôi
Ngày mai đến lúc tôi đi chết
Vẫn thơm tình ái ở đầu môi


Đừng Khơi Vết Tình Buồn

Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh,
Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
Một đoạn đường em đã vội muốn quên.

Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn,
Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
Khơi lại trong ta những vết tình buồn.

Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.

Nên ta sợ lắm lời em như thật,
Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn,
Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm,
Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.



Chỉ Có Một Anh Thôi

Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh
Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế
Em yêu anh vì ở đời không thể
Còn gì hơn ngoài anh để em yêu

Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu
Bởi tình em không phải là số lượng
Em chỉ biết nó bao la rộng lớn
Trước tình em trời biển cũng chào thua

Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa
Nêú em được hóa mình tròn chín kiếp
Thì anh ơi ,em vẫn còn yêu tiếp
Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thôi !

Anh - Hiện Thực Trong Em !
Và thế rồi em đã gặp được anh
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi yêu nhau

Cũng có thể anh không hiểu hết được đâu
Những ước mơ,những nụ hôn đâù vụng dại
Như hoa thơm vào đâù mùa em hái
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!

Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi không một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ôm nôi² nhớ đợi anh về

Tình yêu nào không có những đam mê
Em cũng thế ..không khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em yêu anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ

Em mong muô'n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Trong tình yêu có những điêù được ,mất
Để có anh ...em chấp nhận mọi điêù !

Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh ...tất cả với tim nồng

Ở phương này anh có biết hay không ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng ...Có phải vậy không anh ?!



...Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ
Không biết giờ này người bên ấy ra sao
Có còn yêu em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?

Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau...
cũng thấy khó vô cùng.

Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người

Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
"Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? "

Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ....chơi vơi !



Ngốc à!

Ngốc à !
Nhớ lắm Ngốc ơi
Yêu nhau mà phải hai nơi ,
thiệt buồn
Cồn cào ,da diết ,nhớ nhung
Thương yêu chất ngất ,ngập lòng
Ngốc ơi

Ngốc à !
Không nói thì thôi
Nói nhớ
càng nhớ
nhớ rồi...
nhớ thêm !

Hoa xoan rơi rụng bên thềm
Họa mi chẳng hót...
buồn tênh ,
Ngốc à.

Tình yêu đâu phải thoảng qua
Nên xa ,em vẫn yêu mà ...
Ngốc ơi


  Lac loi
Mưa khẽ khàng kéo gió lạnh ùa qua
Đợi mây mù che nghiêng cả đất trời
Tôi lạc bước giữa 1 chiều thu thế
Mà chẳng hay mưa đọng lại trong tim

Mưa lặng dần cây vội vàng rụng lá
Những xôn xao, vàng vọt cuối con đường
Để tình thu muộn màng giăng kí ức
Để giọt sương đọng dưới hàng mi khô

Tôi lang thang qua phố lặng thờ ơ
Những lúc sầu, chén rượu vơi đầy
Ngắm vầng trăng nghiêng ngả theo gió thu
Rồi e ấp…ơ trăng! Đâu rồi…

Thôi nhắm mắt cho nỗi nhớ ngủ quên
Nhưng màu đen-vốn màu của bình yên
Nên tôi sợ nỗi niềm đang thao thức
Đành lặng thinh nghe tiếng khóc tâm hồn

Có phải chăng em là bông tuyết lạnh
Để hồn anh như mùa đông lạnh giá
Để tôi như….
……………kẻ lạc lối

Một Thời Xa Vắng
Có 1 thời hoa tím đã phôi pha
chiếc áo ko còn như 1 màu trắng sữa
cũng hoen rồi theo vệt cũ thời gian

Có 1 thời cũng lặng lẽ đi qua
dòng lưu bút năm xưa cũng sẽ còn sẽ giữ
nhưng cuộc đời sẽ ko còn đẹp như 1 thủa
bước chân buồn theo tiếng trống năm xưa

cũng sẽ xa rời - ta đi tới bến bờ
và ta biết ngươi lớn mai sau sẽ chỉ là nỗi khổ
cuộc đời chẳng hồng như thời tuổi thơ nữa
ta lại muốn về với vệt nắng năm xưa.....      


  
Tình yêu
Em ko thể nói yêu anh như đường
Vì ngọt wá ta thường hay nghi hoặc
Liệu có còn gì trong đó nữa hay ko
Em ko thể nói yêu anh như vàng
Vì ta đâu phải là người luôn giàu có
Hết vàng rồi tình yêu có còn ko
Chỉ có chút muối mặn biển đông
Em yêu anh nồng nàn như thế đó
Vẫn vị mặn ko ai có thể
Wên được đi trong vô tận đời thường

Yêu em nhiều nhưng anh mãi lặng thinh
Sẽ không nói sợ thêm lần thất bại
Trái tim yêu em dù điện phân vẫn vậy
Như trái đất không tròn nhưng trái đất xoay!


Ánh Mắt Của Em
Mắt em là cả dòng sông
Thuyền anh lướt nhẹ bềnh bồng say sưa
Mắt em là những hạt mưa
Cho anh tắm mát những trưa oi nồng

Mắt em là cả mùa đông
Anh đem tuyết rải khắp đồng trắng xinh
Mắt em là cả hành tinh
Chỉ anh duy nhất được nhìn thấy em

Mắt em là chiếc giường êm
Cho anh ngủ mãi suốt đêm yên lành
Mắt em ngời sáng long lanh
Cho anh đắm đuối không đành rời xa.

Vì sao mắt, em yêu buồn vời vợi
Trong đáy sâu chẳng còn có bóng anh
Chút trang điểm hồng lên thêm phần tủi
Lặng lẽ cười nhẹ vuốt mái tóc xanh

Tôi nằm mơ, một giấc mơ bình dị
Có anh em và tình nghĩa vợ chồng
Buổi sáng thức mà em còn say ngủ
Trán thơm nồng tan loãng với hư không

Hình như muộn, trễ rồi em yêu ạ
Chỉ là mơ chút hạnh phúc bâng quơ
Vội ghi chép thành bài thơ trên giấy
Chẳng còn tâm dòng chữ chợt hững hờ

Tôi cúi xuống để hôn em lần cuối
Trời lạnh căm hay em chẳng còn yêu
Thôi thì nhận như thay lời từ giã
Nắng nhạt rồi chiều ngơ ngác cô liêu



Hạnh Phúc Không Tên

For You !!!
Chưa một lần dám gọi em bằng hai tiếng Em yêu
Nhưng anh biết mình yêu em nhiều lắm
Khi hai đứa ở hai nơi xa thẳm
Tình yêu chưa định hình, nỗi nhớ bỗng chông chênh!!

Có lúc anh thấy rằng hạnh phúc quá mong manh
Sợ gió lãng du cuốn trôi chút tình em trao gửi
Sợ cái nắng say làm tim anh thay đổi
Sợ giọt mưa buồn nhòa lệ mắt em tôi

Anh biết rằng em mơ ước chẳng xa xôi
Hạnh phúc đơn sơ, có anh và em nơi ấy
Niềm tin em trao dù chưa bao giờ nói
Anh sẽ về xây mộng đó nghe em

Chẳng có vần thơ nào cho tình ấy đâu em
Nó chỉ giản đơn không sắc màu sặc sỡ
Một tình yêu chưa bao giờ dám ngỏ
Giống như là hạnh phúc không tên...


Yêu
Một sáng tình yêu gõ cửa
Anh lạc bước giữa khung cảnh mơ
Hồn phiêu lãng theo mây luồn gió
Phút say lòng bên bản nhạc thơ...

Em! Giữa bình minh ánh sáng
Mắt long lanh say đắm mộng lành
Khóe thu ba vuơng tà áo trắng
Nụ cười tuơi vuơng vấn lòng ai

Bước bên em trong khung trời say đắm
Trái tim anh lạc nhịp tiếng yêu
Và lòng anh mang ánh nắng sớm
Ngập huơng thơm và rộn niềm vui....



Nói Với Em
Phép cộng của tình yêu,
Là khi em hờn dỗi.
Phép chia của tinh yêu,
Khi một lần nông nỗi.

Bên nhau tròn trăm tuổi,
Ta vẫn thèm số dư,
Thời gian dù tiếp nối,
Tình yêu không phép trừ

Gian khổ hay cách trở,
Yêu nhau thêm bội phần,
Và với anh khi đó
Tình yêu là phép nhân




Bài Toán Của Trái Tim
bài sô 1
Anh tìm em trên vòng tròn "lượng giác",
Nét diễm kiều trong "tọa độ không gian".
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.

Bao mơ ưóc, phải chi là "nghịch đảo",
Bóng thời gian, quy "chiếu xuống giản đồ".
"Nghiệm số" tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường "hội tụ", hay "phân kỳ giải tích".

Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
"Hệ số" đo cường độ của tình thương,
"Định lý đảo", tìm ra vì "giao hoán".

Nếu mai đây "tương quan" thành "gián đoạn",
Tính không ra "phương chính của cấp thang".
Anh ra đi theo "hàm số ẩn" tàng,
Em trọn vẹn thành "phương trình vô nghiệm".

bài số 2
"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều và rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả .

bài sô 3
Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc

Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên chỉ là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản

Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x,y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường dài tiếp cận

Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông,so sánh với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không bao giờ trùng hợp

Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu sẽ là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương



Nhớ
Đêm trăng thanh long lanh nghìn nỗi nhớ
Giọt lệ buồn nước mắt vỡ bờ mi
Cơn mưa buồn khóc hận tiễn em đi
Nâng ly rượu nhấp môi mà chẵng cạn
Phút bên em sao chẳng là vĩnh cửu
Vắng em rồi hiện hữu chẳng là anh
Ngồi thu mình trong một góc vắng tanh
Nghe lại bản "Đêm mùa đông nỗi nhớ"
Và trong anh cả một vùng đất lở
Chợt dội về sương khói loãng trên môi.



Yêu Đơn Phương
Ngồi gần em dù là ngay trước mắt
Mà sao như xa khuất tận chân trời
Ngồi bên em không nói được một lời
Chỉ im lặng như hai người xa lạ
Tôi nhát quá hay tôi khờ dại quá
Tôi yêu em mà tôi chẳng nói ra
Để bây giờ nơi đó một phương xa
Em hạnh phúc trong vòng tay người khác
Còn riêng tôi vẫn nơi đây thầm lặng
Ôm trong lòng hình bóng ấy, đơn phương.


Xin Cám Ơn Em
Cảm ơn, vì có em anh đã hiểu
Trong cuộc đời còn rất nhiểu nỗi đau,
Cảm ơn vì chúng ta đã xa nhau
Nên trong tim anh em mãi là người đẹp nhất.

Nếu thời gian có còn quay trở lại
Thì hạnh phúc vẫn là nỗi đau,
Xin cảm ơn vì tình yêu chưa kịp nói
Đã chết lặng trên đôi môi ngọt ngào.

Cảm ơn em anh đã hiểu vì sao
Đôi mắt sầu chưa một lần biết khóc,
Khóc làm chi khi biết mình nhỏ bé
Chưa bao giờ giữ được một tình yêu.

Nghĩ về anh, xin đừng buồn em nhé
"hai trái tim không hòa chung nhịp đâp",
Vì dòng đời ồn ào và lặng lẽ
Và vì em đã mãi mãi xa anh.


mdNhững bài thơ tình hay nhất


LỜI CỦA MẮT
Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
Phút hiểu anh cũng là phút ấy
Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều.

Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ lời yêu
Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
Đừng hỏi em không nhìn sao thấy
Cho em hỏi một lời:"sao anh cứ nhìn em?"

BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...

Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...

Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình... không thể
Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh

Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anhmột tình yêu ...không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.LOVE U!

SẮC TÍM DẠI KHỜ
Anh có thể là chỗ dựa của em không?
Em yếu đuối nên cần che chở
Em hay vấp nên cần nâng đỡ
Em dại khờ nên chẳng biết lo toan

Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu
Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều

Nếu có thể sương tan vào cỏ
Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
Nếu có thể em tin vào anh
Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.

GIỮA HAI CHIỀU QUÊN NHỚ
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia

Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh

Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên.

TRĂNG KHUYẾT
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm

Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?

Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!

HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU
Giá như được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Lúc tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò dù phaỉ đợi lâu đến mấy
Em vẫn chờ như thể một tình yêu

Em vẫn chờ như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước
Sắc cầu vồng chấp chới phía xa xa.

Em vẫn chờ như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải đơm hoa đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này để nhận ra nhau.

Em ở hiền em có ác chi đâu
Mà trời lai xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác
Có phải rượu đâu mà phải đợi cho rượu nhạt
Có phải trầu đâu mà đợi trầu dập mới cay

Em vẫn chờ...vẫn đợi ...vẫn say...
Ngâu xa nhau ngâu có ngày gặp lại
Kim_Kiều lỡ duyên chẳng thể là mãi mãi

Em vẫn chờ...vẫn đợi
Dẫu chỉ là......Huyền thoại một tình yêu.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét