3/11/11

Nỗi nhớ


Xa anh tim em luôn ngập tràn nỗi nhớ mong, có lúc hạnh phúc, có lúc buồn miên man... sóng vẫn cứ vố vào bờ dù muôn trùng xa tít, em đem yêu thương ra đong đầy mới biết nỗi nhớ anh... ngọt ngào lắm.
Mưa!
“Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt
Hay thượng đế vô tình thay nước mắt thành mưa ?”
Ngày ấy bên nhau Người thì thầm vào tai tôi: mưa là vũ khúc tuyệt vời nhất mà trời dành riêng tặng đất. Tôi tung tăng trong mưa để xướng lên điệu nhạc tình yêu trong Người.

Nỗi nhớ!
Cách xa, xa Người nỗi nhớ trong tôi vỡ òa thành nước mắt…
Mỗi bước chân của tôi đã không còn Người bên cạnh, chơi vơi, chông chênh lạc lối đi về…Không có Người thành phố nhạt nắng, mưa buồn miên man… Tôi nghe cồn cào một nỗi nhớ…Nỗi nhớ nghẹn ngào ngập tràn trong tim tôi… Nghe đâu đây trong gió lời thì thầm dấu yêu bên Người, nụ cười, ánh mắt…và cả nỗi đau. Hạnh phúc mong manh dễ vỡ, cố níu kéo lại càng bay xa. Thân xác rã rời, trái tim đã mỏi mệt, Tôi muốn xóa đi bóng hình ai, yêu thương đã qua đi rồi, nhủ lòng sẽ quên đi để bước tiếp nhưng sao tôi vẫn yêu Người thiết tha. Tôi bật khóc, nước mắt hòa vào mưa, không ai biết!
“Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt?” Mưa vì đâu? Vì tôi hay thầm oán trách Người? Nước mắt lòng tôi mặn đắng, mưa là dòng nước lạnh không làm tôi tan cơn khát nhưng cơn mưa làm cuộc đời bớt khát. Nước mắt không hóa giải nỗi đau nhưng xoa dịu trái tim khi tôi khóc. Và tôi muốn thét muốn gào tên Người cho thỏa nỗi nhớ mong.
Người ơi… Người ở nơi đâu sao không về bên tôi một lần cho đời tôi bớt khát… dù chỉ một lần thôi cho tim tôi vơi nỗi nhớ, yêu thương đong đầy. Dù muôn trùng xa cách, dù giông tố mưa sa, dẫu biết yêu thương sao quá mong manh vẫn xin yêu Người tha thiết, tình tôi vẫn mãi không phai. Mưa tung tăng điệu nhạc nỗi nhớ, gửi đến Người một trái tim yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét